Khi minh taâm kieán taùnh roài
Thöù gì cuõng thoâng suoát töôøng taän khoâng caàn phaûi hoïc

caotang.vn

TU CHỨNG NÀY NÓI VỀ CÁI GÌ? NÓI VỀ TÍN, GIẢI, HÀNH, CHỨNG

TU CHỨNG NÀY NÓI VỀ CÁI GÌ?

NÓI VỀ TÍN, GIẢI, HÀNH, CHỨNG

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Khi thật sự thành tựu được, nhưng thế gian này còn cần chúng ta, cần ta làm gì?

Cần ta mang theo vài chúng sanh đến Thế Giới Cự Lạc, giúp Phật A Di Đà tiếp dẫn chúng sanh. Chúng ta với chúng sanh có duyên, chúng sanh tin tưởng và chúng sanh đồng ý nghe chúng ta, như vậy là có duyên.

Nếu chúng ta đã thành tựu, duyên niệm Phật vãng sanh thành tựu. Còn không có duyên, người học Phật rất đông, mọi người không tin tưởng, không nghe ta khuyến cáo. Lúc này ta có thể đi, công đức độ hoá chúng sanh được coi là viên mãn, là đạo lý này vậy.

Cho nên thất là một chữ rất linh hoạt, chứ không phải là cứng nhắc. Thị tâm tác Phật chi Phật, thân hiện tại này của chúng ta, tâm vọng tưởng bây giờ. Thị tâm ở trước là chân tâm, tâm này là vọng tâm. Tự Phật tha Phật, chỉ thị nhất Phật. Ở đây nói tha Phật là tự tánh. Tự Phật là nói tự thân hiện tại của chúng ta, tự tha bất nhị.

Tuy đang mê, mê rồi thì thân tướng này từ đâu đến?

Vẫn là do tự tánh hiện. Ly khai tự tánh không có pháp nào có thể đắc. Chúng ta thường nghe trong đại thừa giáo nói sanh Phật bất nhị. Sanh là chúng sanh, tất cả chúng sanh. Phật là tự tánh, cũng chính là nói tánh tướng bất nhị.

Tự tánh là Phật của thị tâm thị Phật. Bây giờ chúng ta hiện tướng này, tướng này là Phật của thị tâm tác Phật, nói như vậy mọi người sẽ dễ hiểu. Tự tánh là năng hiện năng sanh, hiện tượng là sở hiện sở sanh. Năng sở bất nhị, như vậy sẽ dễ hiểu. Tự tha bất nhị, tự tha uyển nhiên. Năng sở bất nhị, tu chứng bất vô.

Tu là gì?

Là làm thật tu thật. Thật sự buông bỏ vạn duyên, thật sự thành tâm niệm Phật. Đây gọi là tu. Công phu tu phải đến nơi, công phu thành tựu là đã chứng đắc. Nên có tu có chứng.

Tu chứng này là nói về cái gì?

Nói đầy đủ trong bốn chữ: Tín giải hành chứng. Trong chữ tu đã bao quát ba điều, có thể tin, có thể hiểu, có thể hành. Trong chữ tu bao quát ba việc này, và đằng sau là có thể chứng. Chứng là chứng quả. Chúng ta đối với pháp môn Tịnh Độ, có thể tin, có thể nguyện. Thật sự phát nguyện cầu sanh Tịnh Độ.

Làm thật, làm thật là nhất tâm chuyên niệm A Di Đà Phật, như vậy mới thật làm. Đức Phật đến tiếp dẫn vãng sanh Thế Giới Cực Lạc tức là chứng quả. Tịnh Độ Tông chứng quả là vãng sanh. Tín giải hành chứng, nên chúng ta phải siêng năng thực hành nó. Trong Hoàn Nguyên Quán nói oai nghi hữu tắc.

Vì sao?

Thực hiện nó chính là độ chúng sanh. Chúng ta không chiếu theo quy củ mà làm, có thể tự độ, không vấn đề gì. Nhưng không thể lợi tha. Tịnh Độ Tông là đại thừa, mà đại thừa không bỏ chúng sanh, niệm niệm đều muốn giúp đỡ chúng sanh.

Niệm niệm đều có tâm thành tựu cho chúng sanh, chính là ý niệm này. Tất cả là vì giúp chúng sanh.

***