Khi minh taâm kieán taùnh roài
Thöù gì cuõng thoâng suoát töôøng taän khoâng caàn phaûi hoïc

caotang.vn

PHẬT PHÁP HỌC RỒI THÌ DÙNG ĐƯỢC, DÙNG TRONG CUỘC SỐNG SINH HOẠT HÀNG NGÀY CỦA QUÝ VỊ

PHẬT PHÁP HỌC RỒI THÌ DÙNG

ĐƯỢC, DÙNG TRONG CUỘC SỐNG

SINH HOẠT HÀNG NGÀY CỦA QUÝ VỊ

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Hiểu rõ chân tướng sự thật, phục hồi thanh tịnh bình đẳng giác của chính mình. Thanh tịnh bình đẳng giác vốn có đầy đủ trong tự tánh.

Trong Kinh Hoa Nghiêm Đức Phật dạy: Tất cả chúng sanh đều có đức tướng trí huệ của Như Lai, Như Lai chính là tự tánh, trí huệ chính là Thường Tịch Quang. Trong lượng tử lực học gọi là lượng tử, lượng tử có tiểu quang tử, quang đó là ánh sáng của tự tánh.

Đức ở đây ngày nay nói là năng lực, là tài nghệ, năng lực là đức. Tướng hảo, nói đến tướng hảo, đầu tiên sẽ nghĩ đến chính mình, tướng mạo trang nghiêm đẹp đẽ, thân thể khỏe mạnh trường thọ, mỗi mỗi đều là Vô Lượng Thọ.

Hiện nay quý vị mê, bản thân quý vị không biết, Chư Phật Bồ Tát giác ngộ, Chư Phật Bồ Tát nhìn thấy quý vị là vô lượng thọ, mỗi hạt tiểu quang tử đều là vô lượng thọ.

Quang tử đốt cháy rồi, khi ý niệm này vừa hiện tiền thì lập tức bị tiêu diệt, sau khi tiêu diệt rồi nó sẽ đi đâu?

Nó lại trở về Thường Tịch Quang, từ Thường Tịch Quang sanh khởi, lại trở về Thường Tịch Quang. Các nhà khoa học ngày nay đang nghiên cứu, đang thảo luận, họ nói vũ trụ này, chín phần mười vũ trụ không thấy nữa, khoa học tìm không ra, các nhà khoa học tìm được, đại khái khoảng mười phần trăm, còn chin mươi phần trăm hình như phồng lên, phồng lên đến cuối cùng không còn nữa.

Sao cuối cùng không còn?

Bởi nó trở về Thường Tịch Quang. Đức Phật nói rất rõ ràng, họ còn đang hoài nghi. Thập Huyền Môn để cho họ giảng, giảng được thôi, chứ giảng không thấu triệt.

Vì sao vậy?

Bởi đó chẳng phải là cảnh giới của họ. Hiện tại vọng tưởng, phân biệt, chấp trước của họ hoàn toàn chưa buông bỏ được, chưa buông bỏ mà chứng được, nếu là khoa học chứng được, vậy chúng ta có thể không cần học Phật Học, mà học với các nhà khoa học là được rồi. Họ nói rất hay, nhưng họ không chứng được, họ không được lợi ích.

Nếu thật sự chứng được, thì được lợi ích lớn, học mà không dùng được, thông thường người ta gọi là huyền học, quý vị không dùng được.

Phật Pháp là khoa học, khoa học và huyền học khác biệt nhau ở chỗ này, huyền học là học rồi mà không dùng được, nhưng Phật Pháp học rồi thì dùng được, dùng trong cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của quý vị.

Dùng được là thế nào?

Trong Kinh Đức Phật dạy: Lìa khổ được vui. Tam khổ, bát khổ đều đoạn hết, không còn khổ thì quý vị được đại tự tại, đại tự tại chính là lạc, bản thân mình làm chủ được. Tứ đức trong tự tánh là thường lạc ngã tịnh.

Ngã có nghĩa là tự tại, là vĩnh hằng, cho nên thân này không phải là ta, thân có sanh diệt, nó là hình tướng huyễn hóa của vọng tâm, nó không thật có. Khi mê, thân này chết rồi, thân này diệt rồi, linh hồn thì bất diệt.

Thân diệt rồi nó đi về đâu?

Hiện tượng vật chất này đi về đâu?

Hiện tượng vật chất vốn không có, thì nó đi về đâu chứ?

Trong Kinh Lăng Nghiêm nói rất hay: Đương xứ xuất sanh, tùy xứ diệt tận, sanh diệt đồng thời đồng xứ, đồng thời đồng xứ. Cho nên trong Kinh nói đồng thời tương ưng chính là nghĩa này. Thập phương nhập nhất, nhập vào một sát độ, một sát độ nhập Thập phương, bổn tướng bất hoại.

Vì sao bổn tướng bất hoại?

Trong đây có công đức không gì sánh bằng, công đức này là tự tánh, chỉ cho tánh đức.

Dưới đây chúng ta thấy, Hoàng Lão Cư Sĩ đưa ra đoạn Kinh nói về Thập Huyền trong bổn Kinh: Bổn Kinh Trung Di Đà bảo hương phổ huân nguyện văn vân. Đây là nguyện thứ bốn mươi ba trong bốn mươi tám nguyện. Quốc Độ sở hữu nhất thiết vạn vật, giai dĩ vô lượng bảo hương hợp thành, kỳ hương phổ huân thập phương thế giới.

Đây là nguyện thứ bốn mươi ba của Đức Phật A Di Đà, nói lên hiện tượng vật chất của Thế Giới Tây Phương Cực Lạc. Bỉ quốc vạn vật trung nhiệm hà nhất vật giai vi vô lượng bảo hương sở thành, dĩ vô lượng hương nhập ư nhất vật, biểu nhất thiết pháp nhập ư nhất pháp, biểu nhất đa tương đồng. Nhất pháp dã bất hoại.

***