Khi minh taâm kieán taùnh roài
Thöù gì cuõng thoâng suoát töôøng taän khoâng caàn phaûi hoïc

caotang.vn

ÍT VỌNG TƯỞNG, TẠP NIỆM, PHÂN BIỆT, CHẤP TRƯỚC, NÊN TIÊU HAO RẤT ÍT

ÍT VỌNG TƯỞNG, TẠP NIỆM,

PHÂN BIỆT, CHẤP TRƯỚC,

NÊN TIÊU HAO RẤT ÍT

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Người tu hành trong quá khứ ngày ăn một bữa, thầy Lý cả đời ngày ăn một bữa. Cụ mỗi ngày chỉ ăn một bữa, nhưng sức làm việc của cụ bằng sức của năm người bình thường chúng ta. Cụ mỗi ngày ăn một bữa, lại ăn rất ít, thế là đủ rồi.

Nguyên nhân nào?

Ít vọng tưởng, tạp niệm, phân biệt, chấp trước, nên tiêu hao rất ít. Tôi ở cùng một chỗ với cụ, học theo cụ. Tôi cũng học ngày ăn một bữa, tôi làm như vậy được năm năm.

Tôi ăn như vậy đến tháng thứ tám mới thưa với cụ, tôi nói: Thưa thầy. Con cũng ngày ăn một bữa.

Bao lâu rồi?

Tám tháng ạ.

Thấy sao?

Rất tốt ạ. Tinh thần, thể lực vẫn bình thường.

Cụ vỗ bàn: Nên giữ vĩnh viễn như vậy. 

Tốt lắm đó. Suốt cả đời chúng ta không phải cầu cạnh người khác, sống đơn giản, thu nhập rất ít chúng ta cũng sống tự tại, thu nhập dư dật thì đem giúp chúng sanh khổ nạn. Lão nhân gia dạy tôi như vậy đó.

Sau này, đến Đài Bắc giảng Kinh, gặp Hàn Quán Trưởng, Hàn Quán Trưởng nói: Không được. Thầy ngày ăn một bữa không được đâu. Chúng tôi không dám lo cho thầy, lỡ thân thể thầy không khỏe, bị bệnh, chúng tôi đảm đương sao nổi. 

Do vậy, bà ta nhất định buộc tôi phải ăn ba bữa. Tốt thôi. Ba bữa thì ba bữa, nhưng ăn ba bữa vẫn chỉ bằng ăn một bữa. Vì vậy, cho đến tận bây giờ, quý vị đều biết tôi ăn gì cũng ăn rất ít.

Năm xưa ở Mỹ, mỗi bữa cơm, món chính là cơm hoặc mì, quý vị thấy tôi, người Mỹ hoặc người Tây Phương thường dùng đĩa, mỗi bữa ăn chỉ gồm hai vá cơm. Mỗi vá gần đầy một chén nhỏ, hai vá cơm, rau nhiều hơn cơm, ăn không nhiều. Sáng ăn, tối không ăn, dẫu không ăn vẫn rất mạnh khỏe, không ăn cũng được. Mọi người ép tôi ăn, tôi ăn một chút, nhất định chẳng ăn lặt vặt.

Quý vị muốn giữ cho thân thể khỏe mạnh thì phải biết đạo lý này, trọn chẳng được ăn lặt vặt. Ở đây, quan trọng nhất là nếu tâm địa thanh tịnh, quý vị sẽ tiêu hao ít năng lượng. Nếu quý vị vọng tưởng nhiều, tạp niệm lắm, một ngày ăn ba bữa cũng không đủ.

Bổ sung năng lượng không đủ, vẫn phải ăn điểm tâm mới bổ sung năng lượng được. Vì vậy, chuyện này chẳng thể miễn cưỡng, không phải ai cũng có thể tùy tiện học theo.

Giống như xe hơi ngày nay vậy, xe hơi rất phổ biến, có loại hao xăng, có loại tốn ít xăng. Xe hao xăng không đổ đủ xăng sẽ không chạy được, bởi thế, nhất định phải bổ sung năng lượng. Quý vị là loại xe hao xăng thì mỗi ngày phải ăn nhiều bữa.

Quý vị thấy người khác ăn một bữa, chỉ đành hâm mộ, không thể học theo, học không được, nhất định phải hiểu đạo lý này. Thân thể con người là một cỗ máy, thực phẩm là năng lượng bổ sung. Năng lượng tiêu hao thì chín mươi lăm phần trăm tiêu hao vào vọng tưởng, tạp niệm, phiền não, tập khí, tiêu hao vào đó.

***