Khi minh taâm kieán taùnh roài
Thöù gì cuõng thoâng suoát töôøng taän khoâng caàn phaûi hoïc
ĐÂY CHÍNH LÀ LỢI ÍCH CỦA
PHẬT PHÁP, LÀ LỢI ÍCH CỦA
VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG
Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
Công phu! Sống đến một trăm tuổi rồi mà vẫn như một đứa trẻ vậy, ngây thơ lãng mạng như thế, hoạt bát tự tại như thế, đây chính là lợi ích của Phật Pháp, là lợi ích của văn hóa truyền thống. Bạn thật sự học, thì thật sự được như vậy, thân tâm khinh an, không có phiền não, không có ưu tư. Vấn đề phức tạp nào đến trước mặt, dùng trí huệ giải quyết.
Nên nhớ, không phải dùng tri thức, mà là dùng trí huệ. Cho nên vĩnh viễn là cảm ơn tất cả, cảm ơn tất cả con người. Người tốt với tôi tôi cảm ơn họ, người không tốt với tôi tôi cũng vẫn cảm ơn họ.
Vì sao vậy?
Vì họ thành tựu cho tôi, nếu không có những cảnh giới này, thì tôi đến đâu để học tập?
Cảm ơn tất cả động thực vật, cảm ơn Sơn Hà Đại Địa.
Cho nên hàng ngày chúng ta lạy Phật, lạy cuối cùng là lạy ai vậy?
Lạy Thập Phương sát độ vi trần Thế Giới, đó là cảm ơn Đại Địa, Thập Phương sát độ vi trần Thế Giới, đó là vô lượng vô biên, toàn là tự tánh biến hiện ra. Nhất định phải biết, bổn lai hòa mục, cho nên tinh cầu trong thái không vận hành hòa mục, nó không đụng chạm nhau, nó tuần hoàn ở một quỹ đạo nhất định, không hề sai chạy một chút nào.
Nhưng bạn nên biết rằng, nếu như tâm con người loạn, suy nghĩ lung tung, thì tinh cầu có thể ra khỏi quỹ đạo.
Nếu như tinh cầu ở trong tình trạng như vậy, chúng ta giúp nó bằng cách nào đây?
Phục hồi lại chánh niệm, chúng ta đẩy làn sóng này cho nó, thì có thể ảnh hưởng đến nó. Làn sóng thuần chánh, làn sóng thuần tịnh, sẽ giúp nó, tu sửa lại quỹ đạo cho nó. Thứ này chẳng phải là huyền học đâu, trong Phật Pháp thật sự có lý luận, có đạo lý nguyên tắc, hòa mục tương xử, bình đẳng đối đãi.
Quan trọng nhất là nhân sự hoàn cảnh, làm thế nào để sống tốt với người?
Người ta không tốt với mình, mình có thể dùng hòa mục đối với họ, dùng tâm bình đẳng đối với họ, như thế mới có thể cải thiện được.
Họ đối với mình không tốt, mình đối với họ càng không tốt, đối lập, thì bạn vĩnh viễn là đối lập, ở trong đây sẽ sinh ra mâu thuẫn, sẽ sinh ra xung đột. Xung đột cao lên, thì là đấu tranh, đấu tranh lên cao nữa, thì ngày nay là chiến tranh.
Chiến tranh ngày nay, vũ khí hạt nhân, có ghê gớm không?
Hòa bình từ đâu mà có?
Hòa bình từ nội tâm của chính mình giác ngộ, thì sẽ có hòa bình, không giác thì hòa bình vĩnh viễn không đến. Cho nên đối với người cần nên hỗ tương bao dung, hỗ tương tôn kính, hỗ tương tin tưởng, hỗ tương quan hoài, hỗ tương lo lắng, hỗ tương hợp tác.
Bậc Cổ Nhân ở Trung Quốc nói đốn luân tận phận, mới có thể làm được viên mãn, như thế mới giống một con người chứ, con người phải như vậy. Nếu như mấy điều này mà không làm được, thì không giống một con người, hoặc là không giống một con người bình thường.
***