Khi minh taâm kieán taùnh roài
Thöù gì cuõng thoâng suoát töôøng taän khoâng caàn phaûi hoïc

caotang.vn

BUÔNG XUỐNG ĐƯỢC LÀ THÁNH NHÂN, KHÔNG BUÔNG ĐƯỢC LÀ PHÀM NHÂN

BUÔNG XUỐNG ĐƯỢC LÀ THÁNH NHÂN,

KHÔNG BUÔNG ĐƯỢC LÀ PHÀM NHÂN

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Chúng ta có thể nói như thế này: Phật Giáo là triết học trong triết học. Triết học nghiên cứu là hiện tượng tâm lý, nó ngay cả hiện tượng tâm lý cũng đã buông xuống rồi, thực sự khế nhập vào tự tánh. Tự tánh là chân tâm, không phải là vọng tâm. Có ý niệm là vọng tâm. Vọng nhất định duyên không đến chân được.

Đây là một câu nói rất được khẳng định trong Kinh Điển đại thừa. Vọng không đạt được chân. Nhất định phải dùng chân mới có thể thấy được chân.

Chân là gì?

Vạn duyên buông xuống, chân tâm liền hiển lộ, cũng chính là nói ba loại hiện tượng mà ngày nay nhà khoa học nói đến, quý vị đều đã buông xuống.

Chân tâm quý vị liền hiện tiền, quý vị liền đại triệt đại ngộ, minh tâm kiến tánh, tất cả các pháp thế gian xuất thế gian học thông rồi, không học cũng thông rồi, hoàn toàn thông rồi. Đây là Phật Pháp. Cho nên Phật Pháp dùng rất tốt.

Phật dịch sang chữ hán là Giác, gọi là Giác Pháp. Phải dịch nó thành ý nghĩa của chữ hán là giác pháp, pháp đại triệt đại ngộ.

Ý nghĩa này tốt, người người đều có thể đại triệt đại ngộ. Chỉ cần quý vị chịu buông xuống, buông xuống liền được. Khó, là khó ở chỗ không buông xuống được, khó ở chỗ này vậy. Buông xuống là Thánh Nhân, buông không được là phàm nhân. Sai biệt của phàm thành chính tại nơi đây vậy.

Chịu buông xuống chính là Thánh Nhân. Buông xuống một tí ti là Tiểu Thánh. Quý vị xem không chấp trước thân này là ta nữa. Biết thân là thuộc về ta, không phải ta. Đây là Tiểu Thánh, tiểu thừa Sơ Quả.

Sơ Quả, buông xuống thân kiến rồi, buông xuống biên kiến rồi, biên kiến là đối lập. Sẽ không còn đối lập với mọi người nữa. Không còn đối lập với tất cả sự vật, không còn đối lập với vạn vật.

Không đối lập chính là nhất thể. Buông thành kiến xuống, người không có thành kiến liền có thể hằng thuận chúng sanh, tùy hỷ công đức. Liền có thể cư xử hài hòa với tất cả chúng sanh. Biết hi sinh phụng hiến, có thể xả thân vì người.

Vì sao vậy?

Vì không có bản thân nữa. Thân này vì bản thân là giác ngộ.

Tôi phải dùng thân này để giúp tôi giác ngộ, giác ngộ rồi thì sao?

Giác ngộ rồi là vì chúng sanh phục vụ. Trong việc vì chúng sanh phục vụ là vô ngã. Vô ngã liền chí công vô tư. Sự phụng hiến của họ là trí tuệ. Trong đó không xen tạp tự tư tự lợi, không có. Tự tư tự lợi đã buông xuống từ lâu rồi. Đây là Tiểu Thánh trong Phật Pháp, là Sơ Quả tiểu thừa, Tiểu Tiểu Thánh.

Thập Tín Vị trong đại thừa là Sơ Tín Bồ Tát, giống như lớp một tiểu học, đã tốt đẹp như vậy, thù thắng như vậy, lớp cao hơn thì quá tuyệt rồi.

***