Khi minh taâm kieán taùnh roài
Thöù gì cuõng thoâng suoát töôøng taän khoâng caàn phaûi hoïc

caotang.vn

BUÔNG BỎ THÌ TƯỜNG TẬN, KHÔNG CHỊU BUÔNG BỎ, THÌ HỒ ĐỒ MÊ MUỘI

BUÔNG BỎ THÌ TƯỜNG TẬN,

KHÔNG CHỊU BUÔNG BỎ,

THÌ HỒ ĐỒ MÊ MUỘI

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Quai là trái ngược. Trái ngược với tông chỉ thì thật là khó. Chuy thù là rất nhỏ, nhỏ hơn mịn hơn bạn cũng không vào được, đây là lời nói tỷ dụ, chúng ta không thể không biết.

Cho nên Tổ Sư Đại Đức Tông Môn thường hay trắc nghiệm học trò, hỏi họ: Ông biết không?

Câu nói này nghe ra rất đơn giản mà dụng ý rất sâu. Biết thì một đời nhất định có thể vào được cảnh giới Hoa Nghiêm, còn không biết thì khó.

Biết, không biết vẫn là một câu nói cũ, bạn có chịu buông bỏ hay không?

Buông bỏ thì biết, không chịu buông bỏ thì không biết. Buông bỏ thì tường tận, không chịu buông bỏ thì hồ đồ mê muội. Buông bỏ thì biết, không chịu buông bỏ thì trái với tông chỉ.

Tóm lại mà nói, gồm chung mà nói, Phật không gì khác, chính là dạy chúng ta buông bỏ khởi tâm động niệm thì bạn thành Phật. Buông bỏ phân biệt bạn thành Bồ Tát, buông bỏ chấp trước thì bạn thành A La Hán.

Phật không có thứ gì dạy người, trí tuệ là hiện thành, chính ngay trong tự tánh của bạn vốn sẵn đầy đủ. Đức năng là hiện thành, kỹ nghệ là hiện thành, tướng hảo phước báo, không có thứ nào mà không hiện thành, bạn so với Phật Bồ Tát đều không kém khuyết.

Vấn đề chính là bạn chính mình ôm lấy một đống phiền não, ở trong sáu cõi trải qua đời sống thống khổ đến như vậy, đó là oan uổng.

***