KINH LUẬT LUẬN
ĐƯỢC PHÂN RA NHƯ VẬY
Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
Bổn Kinh trong Tam Tạng Kinh Luật Luận, thuộc về Kinh Tạng. Ở đây quý vị nên biết rằng, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni khi còn tại thế giảng Kinh thuyết pháp, không phân biệt tỉ mỉ như vậy đâu, đó là do sau này chư vị Tổ Sư phân ra thôi. Chúng ta quan sát thật kỹ thì bạn sẽ hiểu được, trong mỗi bộ Kinh đều có Kinh Luật Luận.
Bạn xem trong bộ Kinh này, những điều trong phẩm thứ tám dạy chúng ta: Thiện hộ khẩu nghiệp, bất kỵ tha quá, thiện hộ thân nghiệp, bất thất luật nghi, thiện hộ ý nghiệp, thanh tịnh vô nhiễm, đó là giới luật đấy, dạy như thế có rất nhiều. Cho nên trong mỗi bộ Kinh, đều có Kinh, đều có Luật, đều có Luận, những điều Đức Thế Tôn và đệ tử thảo Luận đều có hết.
Rốt cuộc phải phân cách nào đây?
Coi phân lượng nhiều ít, xem bộ Kinh đó giảng về cái gì nhiều nhất. Kinh giảng về định học, luật giảng về giới học, luận giảng về huệ học, giảng về giới, định, huệ, dùng cái đó để phân. Bộ Kinh này giảng về định nhiều, định là niệm Phật tam muội, giảng về điều này nhiều, cho nên quy về Kinh Tạng.
Nếu như giảng nhiều về phương diện giới luật, thì quy về Luật Tạng. Thảo luận, giảng về huệ nhiều, thì quy về Luận Tạng. Kinh Luật Luận được phân ra như vậy, không có cách nào nghiêm khắc phân ra, bởi vì mỗi lần Đức Phật giảng Ngài đều nói đến.
Nhị tạng, Trí Độ Luận, cũng gọi là Đại Trí Độ Luận nói rằng: Tuy cụ cầu nhất giải thoát môn, nhi hữu tự lợi lợi nhân chi dị, cố hữu đại tiểu chúng sai biệt, vi thị nhị chủng nhân, cố Phật khẩu sở thuyết, dĩ văn tự ngữ ngôn phân vi nhị chủng, tức Thanh Văn tạng dữ Bồ Tát tạng dã, Thánh Giáo tuy chúng bất xuất thử nhị.
Đây là đại phân, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni khi còn tại thế giảng Kinh thuyết pháp, đại phân thì có hai bộ phận, một là tiểu thừa, một là đại thừa. Tiểu thừa là Thanh Văn Tạng, giống như bậc tiểu học. Đại thừa là Bồ Tát Tạng, giống như bậc đại học.
Thời xưa hình như không nghe nói đến trung học, ở Trung Quốc chúng ta cũng vậy, đại học ở Trung Quốc gọi là thái học, tiểu học, thái học. Đại khái trước mười hai tuổi đều gọi là tiểu học, đặt nền tảng.
Ở trong đây, vì con người khi tuổi còn nhỏ trí nhớ rất mạnh, ít vọng niệm, tiếp xúc với xã hội bên ngoài không nhiều, giữ được sự trong trắng, trí nhớ tốt nhất, một đời những thứ cần nhớ, ở trong giai đoạn này đã thuộc hết toàn bộ, đều thuộc rất kỹ. Cho nên khi vào trong thái học, thông thường rất ít sử dụng Bổn Kinh.
***